Thứ Ba, 18 tháng 2, 2025

Chuyện chú kiến làm rơi hạt gạo


Kiến Chúa mà công minh, nhân ái là phúc đức cho tổ kiến (minh hoạ của Chat GPT)

Hoa Cát 

Chuyện ở vương quốc kiến, rất nhiều năm về trước.

Tai nạn giữa rừng sâu

Một ngày nọ, trong khu rừng nhỏ, chú kiến thợ tên Zat chăm chỉ cất bước trên con đường quen thuộc dẫn về tổ. Trên vai gánh một hạt gạo lớn gấp đôi thân mình, Zat nhẩm tính mình sẽ được Kiến chúa khen thưởng vì đã tìm được khẩu phần lương thực quý giá cho đàn kiến. Hạt gạo là một kho báu, đủ để cả tổ ăn no trong một ngày. Zat đã một mình tìm thấy hạt gạo này trên một lối mòn.

Nhưng hạt gạo quá lớn và nặng, khiến mỗi bước đi của Zat trở nên chậm chạp. Con đường trở về tổ không bằng phẳng, mà đầy những rễ cây gồ ghề, những viên đá lởm chởm và một con suối nhỏ chắn ngang.

Khi đến bờ suối, Zat ngần ngại. Dòng nước chảy xiết, và những tảng đá nhô lên giữa suối trông trơn trượt. Chú dừng lại, tự hỏi có nên bỏ hạt gạo để qua suối an toàn không. “Không thể bỏ được!” Chú tự nhủ. “Hạt gạo này rất quan trọng. Mình phải đưa nó về tổ bằng mọi giá.”

Chú quyết định mạo hiểm. Dồn hết sức lực, Zat nhảy lên một hòn đá nhỏ giữa suối. Nhưng ngay khi đáp xuống, hòn đá trơn trượt làm chú mất thăng bằng. Chú loạng choạng, hạt gạo rơi khỏi miệng, và chú ngã xuống dòng nước.

Dòng suối cuốn Zat đi. Zat vùng vẫy tuyệt vọng, nhưng hạt gạo quá nặng đã làm chú chìm dần. “Mình phải buông nó thôi!” Chú nghĩ, nhưng trái tim không đành.

Đúng lúc ấy, một chiếc lá khô từ trên cao rơi xuống, nổi trên mặt nước ngay gần Zat. Zat vội vã bám lấy chiếc lá, buông hạt gạo để giữ mạng sống. Dòng suối đưa chú cùng chiếc lá trôi dạt về một nơi xa.

Cuối cùng, khi dòng nước yên tĩnh hơn, Zat bò lên bờ, thân mình ướt sũng và mệt mỏi. Nhìn lại, hạt gạo đã biến mất, chỉ còn dòng nước chảy lặng lẽ.

Chú kiến ngồi yên, đôi mắt đượm buồn, luyến tiếc. Nhưng rồi chú nghĩ: nếu không buông hạt gạo, có lẽ chú đã không còn sống sót.

Zat không để ý đến bóng dáng thập thò của một chú kiến trinh sát cùng tổ trên một gốc cây gần đó. Chú kiến trinh sát đã nhanh chóng về báo cáo lại sự việc cho kiến chúa.

Bị xử nặng do làm mất lương thực

Zat lầm lũi tay không về tổ, trời cũng đã sập tối. Chú chưa biết nên báo cáo thế nào về sự việc xảy ra ở dòng suối.

Vừa về đến tổ, Zat bị hai kiến lính áp giải dẫn ngay đến trước mặt Kiến chúa. Kiến chúa đang ngồi trên ngai vàng, ánh mắt lờ đờ như người say rượu.

Một chú kiến đứng cạnh tâu:

- Thưa Kiến chúa, tên Zat này hôm nay trên đường vận tải lương thực về tổ đã làm rơi mất một hạt gạo. Nếu tổ chúng ta có được hạt gạo này, sẽ có đủ lương thực dùng trong một ngày.

Kiến chúa hỏi Zat:

- Có đúng như vậy không?

Zat buồn bã trả lời:

- Thưa đúng. Tôi cũng thấy rất tiếc.

Kiến chúa quay sang hỏi kiến phụ trách pháp luật:

- Bây giờ phải làm sao?

Kiến phụ trách pháp luật:

- Thưa Kiến chúa, chiểu theo quy định của Vương quốc kiến, hành vi làm mất lương thực giá trị lớn sẽ bị xử lý nghiêm bằng cách chặt đứt toàn bộ 6 chân và vứt xác xuống suối.

Kiến chúa nói:

- Vậy hãy xử theo điều luật. Bãi triều.

Zat nức nở nói với lại trong khi bị hai kiến lính kéo đi:

- Thưa Kiến chúa, thưa Kiến chúa … 

Tha chết và được khen thưởng vì cứu mạng chính mình 

Xử án xong, Kiến chúa mệt mỏi định uống một chút sữa thì bất ngờ một bóng kiến từ bên ngoài vội vã bước vào. Đó là kiến luật sư.

Kiến luật sư nói:

- Thưa Kiến chúa. Pháp luật quy định mạng kiến là vô giá, không tài sản nào sánh bằng. Việc kiến Zat bỏ rơi hạt gạo chính là đã cứu mạng cho chính chú ấy vậy. Nếu không bỏ hạt gạo thì kiến Zat đã chết mất mạng rồi. Như vậy kiến Zat đã bảo vệ được tài sản quý giá hơn hạt gạo. Còn sống sau này kiến Zat sẽ tìm được nhiều hạt gạo khác cho tổ.

Kiến chúa nói:

- Ừ đúng đấy. Vậy ý khanh thế nào?

- Theo tại hạ nên khen thưởng cho kiến Zat để làm gương và động viên tinh thần trong Vương quốc kiến. Cũng là làm sáng chói lòng nhân ái, tính thượng tôn pháp luật của Kiến chúa.

Kiến chúa tươi cười:

- Đúng đấy. Cứ thế mà làm.

Tại phòng thi hành án, ngay lúc một chú kiến lính giơ đao chuẩn bị chặt cái chân đầu tiên của kiến Zat, thì một kiến liên lạc chạy vào báo: “Dừng lại. Kiến chúa ban lệnh không chặt chân kiến Zat nữa. Đưa kiến Zat đến phòng khen thưởng để gắn huy chương chiến công”.

Thế là kiến Zat thoát chết trong gang tấc và trở thành một anh hùng trong vương quốc kiến. Tất cả nhờ ơn của Kiến chúa.

Câu chuyện kiến Zat làm rơi hạt gạo lan truyền nhiều thế hệ trong Vương quốc kiến, trở thành một bài học quý giá cho tất cả: điều gì quý giá cũng cần phải cân nhắc, nhưng mạng sống của kiến luôn quý nhất, là thứ không thể thay thế.

.....


Vũ trụ giả lập